Đỗ Hồng

Ta Cùng Trái Đất




 
Cùng trái đất, ta xoay vòng định mệnh
Trăm năm dài qua điểm hẹn cơ duyên
Tìm gặp em trong trí nhớ tật nguyền
Như vết sẹo hằn dung nhan năm tháng
 
Cùng trái đất, đời nhiều phen tối sáng
Đêm mênh mông nằm nhớ ánh mặt trời
Ngày muộn phiền ngồi gọi bóng trăng soi
Bàn tay nhỏ che ngang trời mưa bão
 
Cùng trái đất, ta trôi vào hư ảo
Đêm thiên hà đầy mộng mị vây quanh
Lá tương tư theo cơn gió xa cành
Em như thú bỏ rừng đi biền biệt
 
Cùng trái đất, cuộc hành trình mải miết
Ta đi từ thiên cổ tới ngàn sau
Hạt bụi bay trong vũ trụ u sầu
Sẽ an nghỉ trong một ngày cùng tận
 
Cùng trái đất, rong chơi đời lận đận
Cuộc tình nào mang những vết thương khô
Em ra đi ta đánh mất cơ đồ
Và mất cả một hành tinh thân ái 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 15 tháng 11 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "Ta Cùng Trái Đất"